Về tôi

Ảnh của tôi
Đà Nẵng, Vietnam
Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy. Ta có thêm ngày nữa để yêu thương!

Muộn

Muộn
Thơ: Thái Thăng Long

Thế là muộn em không còn đợi nữa
Đời xóa đi kỷ niệm ấy rồi
Anh tiếc mãi lỡ lầm như tầm gửi
Buồn mênh mông nuốt hận với đời.

Thế là muộn em không còn đợi nữa
Chim sẻ rừng trốn về núi bên kia
Vầng trăng ấy thành vầng trăng ám ảnh
Đêm hoang sơ cô độc ngày về.

Thế là muộn vòng quay không trở lại
Con chim non vỗ cánh bay đi
Ngơ ngác lắm chiều côi cút ấy
Ngơ ngác cỏ hoa, ngơ ngác ngày về.

Thế là muộn em không còn đợi nữa
Để chia vầng trăng, chia những yêu thương
Thế là muộn em không còn đợi nữa
Anh trở về trong câu hát ngu ngơ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.