Về tôi

Ảnh của tôi
Đà Nẵng, Vietnam
Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy. Ta có thêm ngày nữa để yêu thương!

Có khi nào



Có khi nào nắng lạnh nhạt với ngày
Bóng ngoe nguẩy với hình
Máu vùng vằng với tim
Bài thơ trả treo với ngòi bút
Đồ chơi ngoảnh mặt với trẻ con
Nụ hôn hờ hững với nhân tình
Tôi chán ngấy tôi

Có khi nào hạnh phúc tỉ tê với cô đơn
Tuyệt vọng vỗ về mất mát
Đau đớn an ủi vết thương
Vực sâu đàm phám với kẻ thất tình
Đời dỗ dành người thua cuộc
Bão tố thầm thì với khoảng trời yên
Kỷ niệm tự tình với người mất trí

Có khi… có khi nào…
Mình cũng nhớ nhau…?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.